Những hình ảnh bạo lực trong clip khiến bất cứ người xem nào cũng phải rùng mình.
Clip dài hơn 6 phút với tên gọi "Trường gì mà dã man như con ngan" xuất hiện trên YouTube ngày 24/12 vừa qua đang gây hoảng hốt cho cộng đồng mạng. Đoạn video ghi cảnh một người phụ nữ cầm roi lấy hết sức lực, thẳng tay vụt tới tấp vào các học sinh ở độ tuổi khoảng THCS hoặc THPT.
Một nhóm khoảng 3-4 học sinh xếp hàng. Lần lượt từng bạn phải nằm trên một chiếc giường hoặc ghế băng nhỏ ngay ngoài hành lang để chịu đòn. Mỗi học sinh nhận 5 roi cực mạnh từ người phụ nữ, mỗi roi trút xuống là mỗi lần tiếng "vút" đanh thép vang lên. Những học sinh bị đánh đều là các bạn nữ.
Clip được quay từ khá xa, chất lượng không tốt nên rất khó nhận dạng người phụ nữ. Không biết đó là giáo viên hay giám thị, chỉ biết rằng những hành vi bạo lực diễn ra công khai tại một trường học là điều không khỏi gây sốc.
Hình ảnh người phụ nữ vụt roi tới tấp vào học sinh. Ảnh cắt từ clip.Sau khi xem video, bạn Ngọc Linh, 16 tuổi, trường THPT Hà Nội - Amsterdam chia sẻ: "Mình không thể tưởng tượng nổi sao người ta lại có thể đánh đập học sinh dã man như vậy. Nếu là mình mình đã khóc thét lên rồi í chứ. Dù có bị mắc lỗi nào đi nữa thì giáo viên cũng đâu được phép đánh học sinh như vậy".
Là con trai hiếu động và nghịch ngợm, nhưng Đức Nam, 17 tuổi, trường THPT Nguyễn Trãi cũng bị choáng: "Mình thường thấy những clip học sinh đánh nhau dã man, chứ chưa thấy thầy cô giáo nào đánh học sinh kinh khủng như thế. Thật không thể tưởng tượng nổi".
Bạn có nickname tuyenkk2805 thì bức xúc muốn truy tìm nơi xảy ra sự việc: "Bạn nào quay cái này thì up thêm cái địa chỉ vào để pháp luật làm việc đi".
Các thầy, cô giáo cũng nhận xét đây là hành động rất dã man, khó cảm thông và đồng tình. Cô Doãn Thị Cúc, giáo viên trường THCS Thịnh Quang, Hà Nội nói: "Hơn 20 năm làm nghề giáo, cô chưa từng chứng kiến cảnh thầy giáo đánh học trò ngang nhiên dã man như thế này. Hành động cô đánh trò vừa vi phạm đạo đức nghề nghiệp, vừa không phù hợp với luật Giáo dục. Thông thường, nếu học sinh phạm lỗi, mức nặng nhất là đưa ra Hội đồng kỷ luật và mời phụ huynh. Những học sinh vô lễ với giáo viên, đánh nhau, hay lặp đi lặp lại các khuyết điểm ở mức độ nặng cũng không thể bị lôi ra đánh đập dã man".
Người up đoạn video trên không ghi rõ thời gian, địa điểm, trường học diễn ra sự việc. Thông qua tiếng bàn tán trong clip, nhiều người phỏng đoán vụ việc xảy ra ở một trường trung học ở miền Trung Việt Nam.
Hồi tháng 11/2011, cô giáo Võ Thị Thiện Tâm trường THPT Hóa Châu, xã Quảng An (Quảng Điền, Thừa Thiên - Huế) đã phải nhận hình thức kỷ luật khi dùng cán chổi đánh bầm mông một số học sinh không tuân thủ quy định chào cờ.
Bài đăng nổi bật gần đây
Friday, December 30, 2011
Thursday, December 29, 2011
Cách trêu ma ghẹo quỷ
Hằng ngày xung quanh chúng ta có những hiện tượng siêu nhiên xảy ra mà khoa học không giải thích được. Đôi khi chỉ một tiếng rít trong gió thoáng qua, một mình bóng trong đêm ẩn hiện cũng hàm chứa bên trong những ý nghĩa tâm linh sâu hiểm. Mọi người ở đây chắc hẳn ai cũng một lần nghe qua đâu đó về “10 cách để gọi hồn ma lên chơi”, kì thật đó chỉ là kiệt tác của các nhà làm phim điện ảnh Thái Lan. Tuy nhiên, ở Việt Nam chúng ta quả thật là có những cách trêu ma ghẹo quỷ không kém phần ghê rợn.
Sau đây là 7 cách (đúng hơn là 7 phương thức) mà tôi đã dùng thực nghiệm để chứng minh và quả thật đạt dược kết quả, nay xin gửi đến các bạn dùng thử để trong mùa Halloween này mọi người sẽ có một đêm mất ngủ.
Nhưng tại sao lại là con số “7”, một tuần có 7 ngày, một người có 3 hồn 7 vía; kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, nhật, nguyệt là 7 thành tố cấu tạo nên thế giới, hằng năm có rằm tháng 7 là ngày của các vong…vì thế con số “7” là số chí âm chí dương, nên chọn “7 cách để trêu ma ghẹo quỷ” thì thật là “có lý có tình” vậy!. 1.Happy birthday: Cách này thường thì những ngày sáng trăng đều thực hiện được, dụng cụ cũng chẳng có gì phức tạp: 1 cái bàn, 2 cái ghế, 1 cây nến và 1 ít bánh (bông lan, bánh men….).
Vào lúc 1h đêm, vì chỉ có giờ đó mới an toàn cho chúng ta “chơi”. Như mọi người đã biết, cửa địa ngục mở lúc 12h nhưng phải đến một tiếng sau (tức 1h) thì âm khí mới tích tụ đủ.
Đặt bàn giữa sân, 2 cái ghế để đối diện (bạn ngồi 1 bên), xếp bánh thành vòng tròn và đặt cây nến ở giữa, thấp sáng…nhấm mắt lại và bắt đầu…ca…happy birthday to you….(bài happy birthday)…. Happy….birthday to you…! Bạn phải ca chậm rãi bài này đúng 3 lần, không được mở mắt ra khi ca…và đây là tôi khi ca:
“Khi tôi ca lần đầu, mọi chuyện vẫn bình thường, nhưng đến lần thứ 2 mọi chuyện lại xẩy ra theo một chiều hướng khác…gió nhè nhẹ thổi qua mang tai kiến tôi sởn gai óc…mạch máu trong tôi như bị thu hẹp lại..tay tôi bắt đầu rung lên…chân đã không kiềm chế được nữa. Đến lần 3….miệng tôi dường như đang tự nhép theo ai đó…một người ngồi đối diện chăng!?...tôi cảm thấy choáng và muốn ngủ đi…nhưng không…tôi không thể ngủ…cố lấy hết can đảm và…mở mắt ra….”
Lưu ý: đã bắt đầu nếu muốn kết thúc bạn phải nhắm mắt lại nói “tiệc tàn rồi, về thôi” nếu không vào mỗi tối…chính cái ghế đó…bạn sẽ lại nghe bài happy birthday đấy!
Từ 7h tối đến trước 12h là thời gian của các cô hồ dạ quỷ, các vong linh bơ vơ lưu lạc tên dương gian mà không đầu thai được. Còn từ 12h đến trước 5h là lúc cửa địa ngục mở để các hồn mà từ dưới lên, lúc này có âm binh bảo vệ nên chúng ta sẽ không bị…gọi môn na là “ám”. 5h sáng chính là lúc chuông cung phu gọi quỷ về và đóng cửa địa ngục. 2 .Bế em bé: Bạn nào là fan của blogtruyện ắc hẳn đã học qua “Fuan No Tane - Hạt giống của sự bất an” trong đó có 1 truyện ngắn cảnh cô y tá bế 1 đứa bé trong phòng hộ sinh…
Từ 7h đến trước 12h bạn bế đứa bé đi dạo công viên (tốt nhất là những nơi gần bệnh viện, nơi đường giao nhau, các ngã tư hay các sân bãi có đu quay, cầu trược….) chỉ đơn giản là bế đứa bé một mình tại một nơi vắng vẻ, đi đi lại lại thôi nhưng….cũng có thứ để bạn xem đấy….nhưng hãy nghe theo “Fuan No Tane” nhé…bình tĩnh, xem như không thấy gì và chậm rãi rời khỏi đó…!
Bạn đang nghĩ tôi copy ý tưởng này từ truyện, nhưng thật ra truyện trên copy ý tưởng của ta thì đúng hơn. Chuyện này đã xảy ra ở 1 bệnh viện tại Sài Gòn năm 1967 (xin dấu tên bệnh viện, mà nó cũng đã bị đập rồi) và một cô y tá VNCH đã chứng kiến!. 3 .Đêm trước ngày giổ: Trước tiên các cậu hãy xem bảng tiết trời dưới đây:
Theo sách cổ truyền, thì cứ hàng năm đều có 24 tiết khí để chia cho 12 tháng, cứ mỗi tiết khí của trời đất được chia làm 15 ngày và cũng do đó mà người ta phân định như sau:
Tháng Giêng nhằm tiết Lập Xuân - Vũ Thủy
Tháng 2 - Kinh Trập - Xuân Phân
Tháng 3 - Thanh Minh - Cốc Vũ
Tháng 4 - Lập Thu - Tiểu Mão
Tháng 5 - Mão Chưởng - Hạ Trí
Tháng 6 - Tiểu Thử - Đại Thử
Tháng 7 - Lập Thu - Xử Thử
Tháng 8 - Bạch Lộ - Thu Phân
Tháng 9 - Hàn Lộ - Sương Giáng
Tháng 10 - Lập Đông - Tiểu Tuyết
Tháng 11 - Đài Tuyết - Đông Chí
Tháng Chạp - Tiểu Hàn - Đại Hàn.
Lần này do “chơi” với ma nhà nên các cậu phải chọn những đám giổ trùng vào giữa các tiết Thanh Minh – Cốc Vũ, Mão Chưởng – Hạ Trí, Lập Thu – Xử Thử, Hàn Lộ - Sương Giáng, Đài Tuyết – Đông Chí. Tức là vào các ngày từ 10 đến 20 của các tháng 3, 5, 7, 9, 11 (âm Lịch).
Người Việt chúng ta có truyền thống thờ phụng ông bà Tổ tiên đã mất, bởi tin rằng ở “thế giới bên kia” người thân vẫn sẽ biết và phù hộ cho con cháu. Vì thế mà ngày giổ được hình thành để tưởng nhớ Tổ tiên.
Đám giổ diễn ra trong hai ngày. Ví dụ, nếu một người chết vào thứ 3 thì ngày giổ sẽ là chiều thứ 2 (cúng các món mặn) và ngày thứ 3 (cúng các món chay *). Trò này phải chơi vào ngày thứ 2, tức là buổi tối trước ngày người quá cố mất. A. Trò thứ nhất:
Thường thì món chính trong các đám giổ là gà vịt. khi xem người lớn cắt tiết chúng ta thường thấy họ cởi trói cho gà và đọc lẩm bẩm trong miệng cái gì đó (cụ thể là mấy câu đại loại: “đầu thai kiếp sau…”, “đừng làm gà vịt…”). Hành động cửi trói là để cho nó được “đi” chứ không quanh quẩn tại đây nữa.
Các cậu phải trói chặt con gà để cắt tiết và nhớ là không cầu nguyện gì đấy nhé. Chỉ vậy thôi, sau ngày giổ mang 1 tô cơm ra ngay chổ cắt tiết gà rồi để qua một đêm. Dù bạn làm bất cứ cách nào thì đến sáng cơm vẫn sẽ bị ôi (thiu) cho xem.
Có người cho rằng linh hồn của những con vật đã ăn nên cơm bị ôi, có người thì lại nghĩ đó là hiện tượng hiển nhiên, cơm qua đêm à ôi. Còn cậu, cậu nghĩ sao, làm đi rồi hãy nghĩ!
B. Trò thứ hai:
Cầm tấm ảnh chụp chân dung của người quá cố đến một góc khuất nào đó (tolet, phòng ngủ…) sau đó bôi sáp đèn cầy lên ảnh rùi….nhìn chầm chầm vào đó khoảng 5 – 10 phút và….nói cho tôi biết bạn đã thấy gì!
C. Trò thứ 3:
Vào đêm đó, chờ cho mọi người trong nhà ngủ say (hay chí ít chỉ còn vài người thức) cậu lấy bộ đồ của người quá cố từng mặc mặc thử và xem đồng hồ mấy giờ…cho đến khi mọi người đến hỏi cậu về những chiệc liên quan đến người quá cố, cậu hãy 1 lần nữa xem đồng hồ và cố nhớ lại, trong khoảng thời gian từ lúc mặc đồ đến khi được hỏi cậu đã làm gì…đừng cố gắng vô ích, cậu sẽ không nhớ gì….vì khi đó cơ thể cậu đã thuộc về một người khác!.
* Theo nhân gian, ngày trước khi người quá cố nhất sẽ cúng mặn và ngày hôm sau sẽ cúng chay, bởi họ hi vọng nếu ăn chay linh ồn sẽ trở về với đức Phật (thiên đàng, Chúa…).
* Ăn chay, nói chính xác hơn là ăn trai (trai giới) nhưng do cách phát âm mà ta đọc trai thành chay.
4 .Không dễ để thấy được “họ“: Tớ đã mất 5 đêm để thực hiện cách này, và cứ mỗi ngày trôi qua tớ lại mong được gặp “họ”, nhưng đến lúc này tớ ước gì mình chưa bao giờ dại dột làm điều này.
Sách nói cơ thể con người cũng giống như âm dương, ngũ hành; người sống có phân nữa là dương, nữa còn lại là âm. Dương khí chiếm phần áp đảo để con người có thể tồn tại, đối với người đã chết thì dương khí nguội lạnh dần và từ từ nhường chỗ cho cõi âm.
Vì thế, nếu muốn gặp “họ” thì trước hết phải tìm cách làm cho âm khí trong người lấn áp phần dương; có nhiều cách để làm điều này và tớ đã thực hiện cách đơn giản nhất là “thức trắng một đêm, không uốn nước nóng và không ăn những thứ làm từ đậu”.
Sau khi đã thức trắng một đêm (mặc dù rất buồn ngủ) nhưng việc tiếp theo tớ phải làm là chuẩn bị một cái lư hương (vật dùng để cấm nhan trên bàn thờ) và chọn một giờ thích hợp. Như đã nói ở trên, 1h, 12h, 19h, 21h…là thời gian tốt nhất. Nhưng do tớ đã thức một đêm rồi nên “không có cửa” chờ đến 1h sáng ngày mốt được (giờ chí âm) đành phải làm lúc 12h trưa ngày hôm sau.
Tớ ngồi dưới một góc cây gần khu nghĩa địa sau nhà. Thấp một cây nhan vào lư hương để trước mặt và chờ đợi.Có lẽ thời gian một giờ ngồi đó là khoảng thời gian dài nhất cuộc đời mình, dài hơn cả hai tiết bài giản môn lịch sử trong lớp học.
Cứ thế, sau 12h trưa hàng ngày (tớ ngồi đến 1h), tớ lại trở về ngủ với hai bàn tay trắng, rồi đến 7h tối tớ lại phải thức đến 12h trưa hôm sau để….tiếp tục công việc ngồi chờ!
Thật dại khi thực hiện mà không xem kỉ khả năng thành công của cách này, trước đây đã có người thử làm cả tuần lễ nhưng vẫn trơ mắt ếch không thấy gì, vậy mà nay tớ lại cán lên vết bánh xe của họ. Chờ 1 ngày, 2 ngày…thức 2 rồi tới 3 đêm…trời ơi, cho con gặp điều con muốn thấy.
Từ một trò chơi kinh dị bổng chốc đã biến thành trò cười.
Nhưng đã lỡ chui vào hầm nếu không muốn bị xe lửa cán thì đành phải đi tiếp, biết đâu sẽ có ánh sáng cuối đường hầm. Thế là tớ kiên trì thức đến đêm thứ tư…giờ đây nhìn vào gương…mặt tớ xấu còn hơn ma, ghê rợn hơn quỉ, mắt thâm đen, môi khô nứt, má đầy mụn…oh my Chúa, ánh sáng cuối đường hầm chính là ánh đèn xe lửa.
Không biết động lực nào đã thúc đẩy tớ đến đêm thứ 5, có lẽ đồng hồ sinh học của tớ đã điều chỉnh lại như vậy rồi. Nhưng kết quả cũng chẳng được gì, cả ngày hôm đó tớ chỉ gặp đúng một ông già lạ hoắc lạ quơ từ đâu lụm cụm đi tới hỏi han đủ điều, sau đó còn cười nhạt phán một câu lạnh rờn: “nửa đêm nửa hôm bưng cả mâm đồ ăn ra đây ăn vụn hả mậy”…
Cha mợ ơi, trời nắng chang chang 12h trưa mà lão nói là nữa đêm, còn cái gì mà mâm với chả đồ ăn trong khi trước mặt tớ chỉ là một cây nhan đang cháy.
Rứa, lúc đó buồn ngủ quá nên không để ý lời lão nói. Sau khi về nhà cơm nước một bụng, lúc đang tắm nước nóng (lúc này tớ đã bỏ cuộc nên tắm nước nóng) chợt nhớ đến những lời lão nói mà ngở như đang tạt nước lạnh vào người…..lạnh run!
biểu đồ để các cậu dễ hình dung cách tớ làm
5. Cầu cơ:
Nhắc đến ma quỷ ắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ đến cầu cơ. Không phải ngẩu nhiên mà cầu cơ đã trở thành “phương thức giao tiếp” thông dụng nhất trên thế giới. Người chết có khả năng biết được những chuyện mà người sống không biết, nhưng họ không thể giao tiếp trực tiếp với chúng ta mà phải thông qua những hiện tượng lạ chẳng hạn như một chiếc cốc tự dưng lật đổ, một mảnh giấy bốc cháy trên bàn hay những con số ẩn hiện bí ẩn. Tuy nhiên không phải ai cũng nhận ra và hiểu được ý nghĩa của chúng cho nên cầu cơ mới được sử dụng để giải đáp cho mọi thắc mắc mang ý nghĩa tâm linh của con người.
Dù là có hơn chục cách nhưng việc sử dụng bàn số để cầu cơ vẫn được đa số người dùng bởi sự ‘chính xác’ và ‘tiện lợi’ của nó. Bàn số thường là một tấm váng vuông hoặc tròn được làm từ gổ quan tài nhặt được ở nghĩa địa. Trên bàn số có khắc hoặc vẽ các chữ số từ 0 đến 9 và bảng chữ cái.
Để thêm phần linh thiên, người ta nhúng bàn số vào nước bên trong các ngôi mộ vừa lấy cốt hoặc đã qua cúng vái bài bản.
Đi kèm với bàn số là một “con mắt”,nó có hình dạng như một chiếc vòng, khi người cầm đưa đến vị trí nào thì đó là ý người chết muốn nói.
Tôi may mắn được tham gia cầu cơ cùng một số con đề trong xóm, những người này đi “xin số” để mua lô đề. Tuy có hơi e dè nhưng tôi cũng quyết đi theo để xem thực hư thế nào.
1h sáng một ngày tháng 2 năm 2011, tôi cùng với bốn con đề leo rào vào nghĩa trang liệt sỹ thị xã, sau một hồi lây huây tìm chỗ cuối cùng chúng tôi cũng đã đến được phần mộ số 152, khá vắng vẻ và tránh xa mọi sự dòm ngó (mà ở cái nơi này thì chổ nào mà chả vắng vẻ). Bốn người họ ngồi xoay quanh bàn số và một cây nến thấp ở giữa. Tuy là người yêu thích khoa học thần bí nhưng tôi cũng phải lạnh gấy khi nhìn thấy cảnh này, dưới ngọn nến lập lòe một người bắt đầu cầu vái lẩm bẩm (theo họ thì mỗi người có một cách vái riêng và không thể nói cho người khác biết), y vừa lẩm bẩm vừa nói tên tuổi của mình rồi 3 người kia cũng nói theo.
Sở dĩ có đến 4 người tham gia là xem ai hạp tuổi với người chết để họ nhập vào. Được một lúc, con đề ngồi đối diện với tôi bổng dưng đưa hai tay lên cầm lấy cây nến trong khi mắt vẫn đang nhấm. Một người hỏi:
- Là nam hay nữ?
Người cầm nến từ từ đánh một vòng tròn quanh bàn số rồi đặt cây nến ngay chữ ‘N’ rồi ‘A’ và ‘M’.
Tiếp đó họ hỏi:
- Bao nhiêu tuổi?
- ‘2’ ‘6’.
- Anh giúp chúng tôi được không?
- ‘D’ ‘U’ ‘O’ ‘C’.
- Vậy anh hãy thoát khỏi xác người này!
- ‘K’ ‘H’ ‘O’ ‘N’ ‘G’ ‘D’ ‘U’…
Chưa đợi người cầm nến chỉ xong một con đề đã cầm chén máu chó tạt vào mặt người này, anh ta buông nến ra và ngửa ra sau bất tỉnh. Liền đó họ thấp nhan khấn vái rồi dọn đồ về.
Trong dân gian lên đồng cũng được xem là một dạng của cầu cơ và tùy vào mục đích mà người ta có thể sử dụng nhiều cách khác nhau.
Sau đây là 7 cách (đúng hơn là 7 phương thức) mà tôi đã dùng thực nghiệm để chứng minh và quả thật đạt dược kết quả, nay xin gửi đến các bạn dùng thử để trong mùa Halloween này mọi người sẽ có một đêm mất ngủ.
Nhưng tại sao lại là con số “7”, một tuần có 7 ngày, một người có 3 hồn 7 vía; kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, nhật, nguyệt là 7 thành tố cấu tạo nên thế giới, hằng năm có rằm tháng 7 là ngày của các vong…vì thế con số “7” là số chí âm chí dương, nên chọn “7 cách để trêu ma ghẹo quỷ” thì thật là “có lý có tình” vậy!. 1.Happy birthday: Cách này thường thì những ngày sáng trăng đều thực hiện được, dụng cụ cũng chẳng có gì phức tạp: 1 cái bàn, 2 cái ghế, 1 cây nến và 1 ít bánh (bông lan, bánh men….).
Vào lúc 1h đêm, vì chỉ có giờ đó mới an toàn cho chúng ta “chơi”. Như mọi người đã biết, cửa địa ngục mở lúc 12h nhưng phải đến một tiếng sau (tức 1h) thì âm khí mới tích tụ đủ.
Đặt bàn giữa sân, 2 cái ghế để đối diện (bạn ngồi 1 bên), xếp bánh thành vòng tròn và đặt cây nến ở giữa, thấp sáng…nhấm mắt lại và bắt đầu…ca…happy birthday to you….(bài happy birthday)…. Happy….birthday to you…! Bạn phải ca chậm rãi bài này đúng 3 lần, không được mở mắt ra khi ca…và đây là tôi khi ca:
“Khi tôi ca lần đầu, mọi chuyện vẫn bình thường, nhưng đến lần thứ 2 mọi chuyện lại xẩy ra theo một chiều hướng khác…gió nhè nhẹ thổi qua mang tai kiến tôi sởn gai óc…mạch máu trong tôi như bị thu hẹp lại..tay tôi bắt đầu rung lên…chân đã không kiềm chế được nữa. Đến lần 3….miệng tôi dường như đang tự nhép theo ai đó…một người ngồi đối diện chăng!?...tôi cảm thấy choáng và muốn ngủ đi…nhưng không…tôi không thể ngủ…cố lấy hết can đảm và…mở mắt ra….”
Lưu ý: đã bắt đầu nếu muốn kết thúc bạn phải nhắm mắt lại nói “tiệc tàn rồi, về thôi” nếu không vào mỗi tối…chính cái ghế đó…bạn sẽ lại nghe bài happy birthday đấy!
Từ 7h tối đến trước 12h là thời gian của các cô hồ dạ quỷ, các vong linh bơ vơ lưu lạc tên dương gian mà không đầu thai được. Còn từ 12h đến trước 5h là lúc cửa địa ngục mở để các hồn mà từ dưới lên, lúc này có âm binh bảo vệ nên chúng ta sẽ không bị…gọi môn na là “ám”. 5h sáng chính là lúc chuông cung phu gọi quỷ về và đóng cửa địa ngục. 2 .Bế em bé: Bạn nào là fan của blogtruyện ắc hẳn đã học qua “Fuan No Tane - Hạt giống của sự bất an” trong đó có 1 truyện ngắn cảnh cô y tá bế 1 đứa bé trong phòng hộ sinh…
Từ 7h đến trước 12h bạn bế đứa bé đi dạo công viên (tốt nhất là những nơi gần bệnh viện, nơi đường giao nhau, các ngã tư hay các sân bãi có đu quay, cầu trược….) chỉ đơn giản là bế đứa bé một mình tại một nơi vắng vẻ, đi đi lại lại thôi nhưng….cũng có thứ để bạn xem đấy….nhưng hãy nghe theo “Fuan No Tane” nhé…bình tĩnh, xem như không thấy gì và chậm rãi rời khỏi đó…!
Bạn đang nghĩ tôi copy ý tưởng này từ truyện, nhưng thật ra truyện trên copy ý tưởng của ta thì đúng hơn. Chuyện này đã xảy ra ở 1 bệnh viện tại Sài Gòn năm 1967 (xin dấu tên bệnh viện, mà nó cũng đã bị đập rồi) và một cô y tá VNCH đã chứng kiến!. 3 .Đêm trước ngày giổ: Trước tiên các cậu hãy xem bảng tiết trời dưới đây:
Theo sách cổ truyền, thì cứ hàng năm đều có 24 tiết khí để chia cho 12 tháng, cứ mỗi tiết khí của trời đất được chia làm 15 ngày và cũng do đó mà người ta phân định như sau:
Tháng Giêng nhằm tiết Lập Xuân - Vũ Thủy
Tháng 2 - Kinh Trập - Xuân Phân
Tháng 3 - Thanh Minh - Cốc Vũ
Tháng 4 - Lập Thu - Tiểu Mão
Tháng 5 - Mão Chưởng - Hạ Trí
Tháng 6 - Tiểu Thử - Đại Thử
Tháng 7 - Lập Thu - Xử Thử
Tháng 8 - Bạch Lộ - Thu Phân
Tháng 9 - Hàn Lộ - Sương Giáng
Tháng 10 - Lập Đông - Tiểu Tuyết
Tháng 11 - Đài Tuyết - Đông Chí
Tháng Chạp - Tiểu Hàn - Đại Hàn.
Lần này do “chơi” với ma nhà nên các cậu phải chọn những đám giổ trùng vào giữa các tiết Thanh Minh – Cốc Vũ, Mão Chưởng – Hạ Trí, Lập Thu – Xử Thử, Hàn Lộ - Sương Giáng, Đài Tuyết – Đông Chí. Tức là vào các ngày từ 10 đến 20 của các tháng 3, 5, 7, 9, 11 (âm Lịch).
Người Việt chúng ta có truyền thống thờ phụng ông bà Tổ tiên đã mất, bởi tin rằng ở “thế giới bên kia” người thân vẫn sẽ biết và phù hộ cho con cháu. Vì thế mà ngày giổ được hình thành để tưởng nhớ Tổ tiên.
Đám giổ diễn ra trong hai ngày. Ví dụ, nếu một người chết vào thứ 3 thì ngày giổ sẽ là chiều thứ 2 (cúng các món mặn) và ngày thứ 3 (cúng các món chay *). Trò này phải chơi vào ngày thứ 2, tức là buổi tối trước ngày người quá cố mất. A. Trò thứ nhất:
Thường thì món chính trong các đám giổ là gà vịt. khi xem người lớn cắt tiết chúng ta thường thấy họ cởi trói cho gà và đọc lẩm bẩm trong miệng cái gì đó (cụ thể là mấy câu đại loại: “đầu thai kiếp sau…”, “đừng làm gà vịt…”). Hành động cửi trói là để cho nó được “đi” chứ không quanh quẩn tại đây nữa.
Các cậu phải trói chặt con gà để cắt tiết và nhớ là không cầu nguyện gì đấy nhé. Chỉ vậy thôi, sau ngày giổ mang 1 tô cơm ra ngay chổ cắt tiết gà rồi để qua một đêm. Dù bạn làm bất cứ cách nào thì đến sáng cơm vẫn sẽ bị ôi (thiu) cho xem.
Có người cho rằng linh hồn của những con vật đã ăn nên cơm bị ôi, có người thì lại nghĩ đó là hiện tượng hiển nhiên, cơm qua đêm à ôi. Còn cậu, cậu nghĩ sao, làm đi rồi hãy nghĩ!
B. Trò thứ hai:
Cầm tấm ảnh chụp chân dung của người quá cố đến một góc khuất nào đó (tolet, phòng ngủ…) sau đó bôi sáp đèn cầy lên ảnh rùi….nhìn chầm chầm vào đó khoảng 5 – 10 phút và….nói cho tôi biết bạn đã thấy gì!
C. Trò thứ 3:
Vào đêm đó, chờ cho mọi người trong nhà ngủ say (hay chí ít chỉ còn vài người thức) cậu lấy bộ đồ của người quá cố từng mặc mặc thử và xem đồng hồ mấy giờ…cho đến khi mọi người đến hỏi cậu về những chiệc liên quan đến người quá cố, cậu hãy 1 lần nữa xem đồng hồ và cố nhớ lại, trong khoảng thời gian từ lúc mặc đồ đến khi được hỏi cậu đã làm gì…đừng cố gắng vô ích, cậu sẽ không nhớ gì….vì khi đó cơ thể cậu đã thuộc về một người khác!.
* Theo nhân gian, ngày trước khi người quá cố nhất sẽ cúng mặn và ngày hôm sau sẽ cúng chay, bởi họ hi vọng nếu ăn chay linh ồn sẽ trở về với đức Phật (thiên đàng, Chúa…).
* Ăn chay, nói chính xác hơn là ăn trai (trai giới) nhưng do cách phát âm mà ta đọc trai thành chay.
4 .Không dễ để thấy được “họ“: Tớ đã mất 5 đêm để thực hiện cách này, và cứ mỗi ngày trôi qua tớ lại mong được gặp “họ”, nhưng đến lúc này tớ ước gì mình chưa bao giờ dại dột làm điều này.
Sách nói cơ thể con người cũng giống như âm dương, ngũ hành; người sống có phân nữa là dương, nữa còn lại là âm. Dương khí chiếm phần áp đảo để con người có thể tồn tại, đối với người đã chết thì dương khí nguội lạnh dần và từ từ nhường chỗ cho cõi âm.
Vì thế, nếu muốn gặp “họ” thì trước hết phải tìm cách làm cho âm khí trong người lấn áp phần dương; có nhiều cách để làm điều này và tớ đã thực hiện cách đơn giản nhất là “thức trắng một đêm, không uốn nước nóng và không ăn những thứ làm từ đậu”.
Sau khi đã thức trắng một đêm (mặc dù rất buồn ngủ) nhưng việc tiếp theo tớ phải làm là chuẩn bị một cái lư hương (vật dùng để cấm nhan trên bàn thờ) và chọn một giờ thích hợp. Như đã nói ở trên, 1h, 12h, 19h, 21h…là thời gian tốt nhất. Nhưng do tớ đã thức một đêm rồi nên “không có cửa” chờ đến 1h sáng ngày mốt được (giờ chí âm) đành phải làm lúc 12h trưa ngày hôm sau.
Tớ ngồi dưới một góc cây gần khu nghĩa địa sau nhà. Thấp một cây nhan vào lư hương để trước mặt và chờ đợi.Có lẽ thời gian một giờ ngồi đó là khoảng thời gian dài nhất cuộc đời mình, dài hơn cả hai tiết bài giản môn lịch sử trong lớp học.
Cứ thế, sau 12h trưa hàng ngày (tớ ngồi đến 1h), tớ lại trở về ngủ với hai bàn tay trắng, rồi đến 7h tối tớ lại phải thức đến 12h trưa hôm sau để….tiếp tục công việc ngồi chờ!
Thật dại khi thực hiện mà không xem kỉ khả năng thành công của cách này, trước đây đã có người thử làm cả tuần lễ nhưng vẫn trơ mắt ếch không thấy gì, vậy mà nay tớ lại cán lên vết bánh xe của họ. Chờ 1 ngày, 2 ngày…thức 2 rồi tới 3 đêm…trời ơi, cho con gặp điều con muốn thấy.
Từ một trò chơi kinh dị bổng chốc đã biến thành trò cười.
Nhưng đã lỡ chui vào hầm nếu không muốn bị xe lửa cán thì đành phải đi tiếp, biết đâu sẽ có ánh sáng cuối đường hầm. Thế là tớ kiên trì thức đến đêm thứ tư…giờ đây nhìn vào gương…mặt tớ xấu còn hơn ma, ghê rợn hơn quỉ, mắt thâm đen, môi khô nứt, má đầy mụn…oh my Chúa, ánh sáng cuối đường hầm chính là ánh đèn xe lửa.
Không biết động lực nào đã thúc đẩy tớ đến đêm thứ 5, có lẽ đồng hồ sinh học của tớ đã điều chỉnh lại như vậy rồi. Nhưng kết quả cũng chẳng được gì, cả ngày hôm đó tớ chỉ gặp đúng một ông già lạ hoắc lạ quơ từ đâu lụm cụm đi tới hỏi han đủ điều, sau đó còn cười nhạt phán một câu lạnh rờn: “nửa đêm nửa hôm bưng cả mâm đồ ăn ra đây ăn vụn hả mậy”…
Cha mợ ơi, trời nắng chang chang 12h trưa mà lão nói là nữa đêm, còn cái gì mà mâm với chả đồ ăn trong khi trước mặt tớ chỉ là một cây nhan đang cháy.
Rứa, lúc đó buồn ngủ quá nên không để ý lời lão nói. Sau khi về nhà cơm nước một bụng, lúc đang tắm nước nóng (lúc này tớ đã bỏ cuộc nên tắm nước nóng) chợt nhớ đến những lời lão nói mà ngở như đang tạt nước lạnh vào người…..lạnh run!
biểu đồ để các cậu dễ hình dung cách tớ làm
5. Cầu cơ:
Nhắc đến ma quỷ ắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ đến cầu cơ. Không phải ngẩu nhiên mà cầu cơ đã trở thành “phương thức giao tiếp” thông dụng nhất trên thế giới. Người chết có khả năng biết được những chuyện mà người sống không biết, nhưng họ không thể giao tiếp trực tiếp với chúng ta mà phải thông qua những hiện tượng lạ chẳng hạn như một chiếc cốc tự dưng lật đổ, một mảnh giấy bốc cháy trên bàn hay những con số ẩn hiện bí ẩn. Tuy nhiên không phải ai cũng nhận ra và hiểu được ý nghĩa của chúng cho nên cầu cơ mới được sử dụng để giải đáp cho mọi thắc mắc mang ý nghĩa tâm linh của con người.
Dù là có hơn chục cách nhưng việc sử dụng bàn số để cầu cơ vẫn được đa số người dùng bởi sự ‘chính xác’ và ‘tiện lợi’ của nó. Bàn số thường là một tấm váng vuông hoặc tròn được làm từ gổ quan tài nhặt được ở nghĩa địa. Trên bàn số có khắc hoặc vẽ các chữ số từ 0 đến 9 và bảng chữ cái.
Để thêm phần linh thiên, người ta nhúng bàn số vào nước bên trong các ngôi mộ vừa lấy cốt hoặc đã qua cúng vái bài bản.
Đi kèm với bàn số là một “con mắt”,nó có hình dạng như một chiếc vòng, khi người cầm đưa đến vị trí nào thì đó là ý người chết muốn nói.
Tôi may mắn được tham gia cầu cơ cùng một số con đề trong xóm, những người này đi “xin số” để mua lô đề. Tuy có hơi e dè nhưng tôi cũng quyết đi theo để xem thực hư thế nào.
1h sáng một ngày tháng 2 năm 2011, tôi cùng với bốn con đề leo rào vào nghĩa trang liệt sỹ thị xã, sau một hồi lây huây tìm chỗ cuối cùng chúng tôi cũng đã đến được phần mộ số 152, khá vắng vẻ và tránh xa mọi sự dòm ngó (mà ở cái nơi này thì chổ nào mà chả vắng vẻ). Bốn người họ ngồi xoay quanh bàn số và một cây nến thấp ở giữa. Tuy là người yêu thích khoa học thần bí nhưng tôi cũng phải lạnh gấy khi nhìn thấy cảnh này, dưới ngọn nến lập lòe một người bắt đầu cầu vái lẩm bẩm (theo họ thì mỗi người có một cách vái riêng và không thể nói cho người khác biết), y vừa lẩm bẩm vừa nói tên tuổi của mình rồi 3 người kia cũng nói theo.
Sở dĩ có đến 4 người tham gia là xem ai hạp tuổi với người chết để họ nhập vào. Được một lúc, con đề ngồi đối diện với tôi bổng dưng đưa hai tay lên cầm lấy cây nến trong khi mắt vẫn đang nhấm. Một người hỏi:
- Là nam hay nữ?
Người cầm nến từ từ đánh một vòng tròn quanh bàn số rồi đặt cây nến ngay chữ ‘N’ rồi ‘A’ và ‘M’.
Tiếp đó họ hỏi:
- Bao nhiêu tuổi?
- ‘2’ ‘6’.
- Anh giúp chúng tôi được không?
- ‘D’ ‘U’ ‘O’ ‘C’.
- Vậy anh hãy thoát khỏi xác người này!
- ‘K’ ‘H’ ‘O’ ‘N’ ‘G’ ‘D’ ‘U’…
Chưa đợi người cầm nến chỉ xong một con đề đã cầm chén máu chó tạt vào mặt người này, anh ta buông nến ra và ngửa ra sau bất tỉnh. Liền đó họ thấp nhan khấn vái rồi dọn đồ về.
Trong dân gian lên đồng cũng được xem là một dạng của cầu cơ và tùy vào mục đích mà người ta có thể sử dụng nhiều cách khác nhau.
Cẩn Thận Khi Ăn Trái Hồng ( Persimmon )
Ăn trái Hồng Persimmon các loại nên nhớ:
Thường chúng ta thích ăn trái tươi, trái hồng ngon ngọt và có vài chất bổ thật, nhưng phải chú ý những điều sau đây:
1.- Không nên ăn khi bụng đói. Lý do là nó có chất "tannin" (hoặc có thể gọi là "mủ", một chất trong vỏ trái cây) và chất "pectin" (hóa chất trong trái cây), hai chất này tác hợp với axít dạ dầy (gastric acid) sẽ kết hợp lại rồi tạo ra những cục (lumps) lớn nhỏ, cuối cùng được gọi là "sạn trái hồng trong dạ dầy" (gastric persimmon stone). Khó mà tống xuất tự nhiên sạn này và phải đi giải phẩu. Triệu chứng sẽ là đau bụng, ói và có thể ói ra máu, và có thể có các triệu chứng khó chịu khác.
2.- Không nên ăn luôn vỏ vì lớp vỏ trái này quy tụ rất nhiều "tannin" ( mủ ), gây tác hại nói trên.
3.- Không ăn tráng miệng trái hồng (dessert) sau khi ăn cua, tôm, cá hoặc thực phẩm có high protein. Theo Đông y, trái Hồng và cua (hải sản) thuộc Hàn (âm khí, "lạnh bụng").
4.- Tiểu đường, phải tránh ăn trái hồng. Độ đường trái này cao 10.8% mà là loại đường "ăn hại" (surcose, fructose, glucose, tuy rằng Glucose (đường) vẫn rất cần thiết cho tế bào), sẽ bị tăng đường trong máu (Hyperglycemia).
5.- Chất tannin (tannic acid) của trái hồng khi gặp và hợp chung với Calcium, Zinc, Magnesium và vài khoáng chât khác, nó sẽ trở thành một hợp chất (compound) mà cơ thể ta không tiêu hóa được. Không tiêu hóa các khoáng chất thì cơ thể bị thiếu khoáng chất. Chung quy là không nên ăn qúa 200 grams trái hồng mỗi ngày.
6.- Nhớ đánh răng súc miệng sau khi ăn hồng. Lý do cũng là "tannic acid" nơi các mảnh hồng nhỏ còn kẹt lại giữa kẽ răng sẽ làm sâu răng (tooth decay).
Nhiều nhà bạn VN vườn sau thích có một cây hồng dòn, nhớ phổ biến tin này cho nhau.
Thường chúng ta thích ăn trái tươi, trái hồng ngon ngọt và có vài chất bổ thật, nhưng phải chú ý những điều sau đây:
1.- Không nên ăn khi bụng đói. Lý do là nó có chất "tannin" (hoặc có thể gọi là "mủ", một chất trong vỏ trái cây) và chất "pectin" (hóa chất trong trái cây), hai chất này tác hợp với axít dạ dầy (gastric acid) sẽ kết hợp lại rồi tạo ra những cục (lumps) lớn nhỏ, cuối cùng được gọi là "sạn trái hồng trong dạ dầy" (gastric persimmon stone). Khó mà tống xuất tự nhiên sạn này và phải đi giải phẩu. Triệu chứng sẽ là đau bụng, ói và có thể ói ra máu, và có thể có các triệu chứng khó chịu khác.
2.- Không nên ăn luôn vỏ vì lớp vỏ trái này quy tụ rất nhiều "tannin" ( mủ ), gây tác hại nói trên.
3.- Không ăn tráng miệng trái hồng (dessert) sau khi ăn cua, tôm, cá hoặc thực phẩm có high protein. Theo Đông y, trái Hồng và cua (hải sản) thuộc Hàn (âm khí, "lạnh bụng").
4.- Tiểu đường, phải tránh ăn trái hồng. Độ đường trái này cao 10.8% mà là loại đường "ăn hại" (surcose, fructose, glucose, tuy rằng Glucose (đường) vẫn rất cần thiết cho tế bào), sẽ bị tăng đường trong máu (Hyperglycemia).
5.- Chất tannin (tannic acid) của trái hồng khi gặp và hợp chung với Calcium, Zinc, Magnesium và vài khoáng chât khác, nó sẽ trở thành một hợp chất (compound) mà cơ thể ta không tiêu hóa được. Không tiêu hóa các khoáng chất thì cơ thể bị thiếu khoáng chất. Chung quy là không nên ăn qúa 200 grams trái hồng mỗi ngày.
6.- Nhớ đánh răng súc miệng sau khi ăn hồng. Lý do cũng là "tannic acid" nơi các mảnh hồng nhỏ còn kẹt lại giữa kẽ răng sẽ làm sâu răng (tooth decay).
Nhiều nhà bạn VN vườn sau thích có một cây hồng dòn, nhớ phổ biến tin này cho nhau.
Vào bếp xem các vua triều Nguyễn ăn gì
Nói đến ẩm thực xứ Huế, người ta thường nghĩ đến lối ăn cung đình, một phong cách ẩm thực được hình thành để phục vụ triều đình nhà Nguyễn trong hơn một thế kỷ đóng đô ở đây.
Theo số liệu thống kê gần đây, Việt Nam có khoảng 1.700 món ăn, trong đó riêng vùng đất Thừa Thiên Huế có tới 1.300 món, cho thấy ẩm thực Thừa Thiên Huế nói chung và ẩm thực cung đình nói riêng rất đa dạng và phong phú.
Thành lập năm 1802, đến năm 1808, dưới triều Minh Mạng, bộ phận bếp núc chính thức có tên gọi là Thượng Thiện đội, chuyên lo việc bếp núc, từ mua sắm thức ăn, nấu nướng, chuẩn bị bát đĩa, tăm, thìa cho bữa ăn của vua và cúng giỗ của hoàng gia. Nhân viên đội Thượng Thiện có khoảng 50 người, phải chịu nhiều điều cấm để bảo đảm an toàn trong việc ăn uống và đặt dưới sự giám sát của viện Thái Y. Bên cạnh đội Thượng Thiện, trong cung còn có viện Thượng Trà chuyên trách việc cung cấp đồ uống cho vua và cúng giỗ của hoàng gia.
Một bữa ngự thiện của các vua chúa.
Bữa cơm vua không những chỉ trình bày tỉ mỉ đẹp mắt, màu sắc hài hoà thanh nhã mà phải lo chăm chút từng món ăn cho phù hợp, món này không kiêng kỵ món kia, phải biết kết hợp giữa các loại thực phẩm và gia vị một cách tinh tế của nóng và lạnh, của sự cân bằng âm và dương, nước uống phải tinh sạch, gạo thơm lựa từng hạt để cho bữa Ngự Thiện được hoàn mỹ. Đồ ngự dụng gồm chén, bát, dĩa bằng men lam, những đôi đũa vua dùng được vót bằng tre vừa trổ đủ lá một ngày thay một lần...
Ông hoàng, bà chúa khẩu vị mỗi người mỗi khác…
Theo những bậc cao niên kể lại, các bữa ăn hàng ngày của ông hoàng bà chúa trong cung không khác những bữa ăn của dân thường là bao. Món ăn được ưa thích của mẹ vua Bảo Đại vẫn chỉ là cá bống kho, canh cá óc mó, canh rau dại nấu với tôm... Vua Gia Long cũng được ghi nhận là ăn uống giản dị nhất, không bao giờ uống rượu, bữa ăn chỉ gồm ít thịt, cá, cơm, rau, bánh, trái… khi vua ăn không ai được ngồi cùng, kể cả hoàng hậu.
Vào đầu thế kỷ này, một vị phu nhân trong hoàng tộc đã ghi lại những món bà thường ăn để truyền lại cho con cháu học theo. Tập sách mỏng có tên là Thực phổ bách thiện giới thiệu 100 món ăn theo thể văn vần. Điều khiến ta ngạc nhiên là những món ăn đó không khác mấy so với món ăn dân dã. Thịt thú rừng chỉ chiếm 4%, trong khi đó thịt nói chung chiếm 17%, gia cầm chiếm 9%, tôm cá 28% chiếm tỷ lệ cao nhất. Nếu tìm những món lạ và đắt tiền như vi cá, hải sâm, yến sào... thì chỉ có 5%. Ngược lại những món ăn bình thường như rau dưa chiếm tỷ lệ cao là 28% và các thứ mắm chiếm 14%.
Cách ăn uống giản dị này còn thể hiện qua những sản phẩm mà triều đình quy định cho các địa phương cúng tiến hàng năm theo mùa. Điểm lại các sản vật cung tiến được ghi trong sách xưa, ta thấy hầu hết chỉ là những hoa quả thông thường được trồng ở các địa phương như: dừa ở Vĩnh Long, Định Tường, xoài Phú Yên, bòng bong Quảng Nam, cam đường Thanh Hoá, Hải Dương, vải Hà Nội, mắm rươi Ninh Bình, Nam Định, lê Cao Bằng, Tuyên Quang. Tỉnh phải nộp nhiều thứ nhất là Quảng Bình thì cũng chỉ là dưa hấu, bột hoàng tinh, tương đậu, rượu dâu, thịt cửu khổng khô (ruột một thứ sò lớn ở biển). Đây đều là những đặc sản địa phương, có thể thu hoạch một cách dễ dàng, không phải mất công khó nhọc lên rừng xuống biển tìm kiếm như xưa kia người Việt phải làm để cung tiến cho triều đình Trung Hoa.
Tuy nhiên, cũng có nhiều vua chúa thích ăn uống cầu kỳ, tiêu biểu là vua Đồng Khánh: mỗi ngày "ăn cơm 3 lần... mỗi buổi ăn có 50 món khác nhau do 50 người đầu bếp nấu và mỗi người lo nấu món riêng của mình…”.
Một số món ngự thiện đã được đưa vào ca Huế qua điệu Nam Ai, liệt kê gồm: nem công, thấu thỏ, xôi vò, nham bò, trứng gà lộn, khum lệt, xào lươn, bó sò trâu, chiên cua gạch, hầm câu, cao lầu, kho tàu, thịt quay, dưa gia, kiệu thịt phay, gầm ghì, măng cày, hon hôn, nướng sẻ, um cò, tao sò, mực trộn, gân chân vịt, giò nai, cháo hải sâm, kim châm, da bì, bành mì tây....
Yến tiệc cung đình – đỉnh cao ẩm thực Huế

Nem công, chả phượng
Đỉnh cao của nghệ thuật ẩm thực cung đình Huế phải kể đến những yến tiệc được tổ chức vào những dịp hưng quốc, đại khách, lễ đăng quang, lễ sinh nhật nhà vua (hoặc hoàng thái hậu, hoàng hậu, hoàn tử, công chúa…), thiết đãi tân khoa, tiếp thần sứ nước ngoài…
Theo sách Khâm Định Đại Nam hội điển sự lệ do Nội các nhà Nguyễn biên soạn, cỗ bàn được chia làm nhiều loại: cỗ hạng lớn gồm 161 phẩm vị, cỗ ngọc soạn có 30 dĩa, cỗ quý có 50 phẩm vị, cỗ điểm tâm có 12 phẩm vị. Ngoài ra còn có các cỗ chay để cúng chùa hạng nhất có 25 món, hạng hai có 20 món.... Mỗi loại cỗ, yến đều được quy định thứ bậc và định giá.
Khác với vua chúa phương Tây và Trung Hoa thường lấy săn bắn làm thú giải trí vương giả, và sự xuất hiện của thịt thú rừng trên bàn tiệc của các lãnh chúa vương công là chuyện thường xuyên, thì vua chúa Việt Nam ít ăn thịt thú rừng. Thịt dã thú chỉ thấy trong cỗ cúng với số lượng rất hạn chế: hươu, lợn rừng, công, tê tê, vịt nước, đuôi cá sấu... Hàng năm, trước ngày giỗ 12 hôm, các đội lính săn gồm 300 người và 100 con chó săn được bủa đi săn thú rừng, tối thiểu mỗi kỳ phải săn được từ 10-20 con, cũng là một số lượng không lớn.
Các vua triều Nguyễn chuộng “đặc sản”
Theo lời người già trong hoàng tộc kể lại thì có một món ăn lạ là "sâu mây" rất được các vua nhà Nguyễn ưa chuộng. Đây là một loại ấu trùng sống trong thân cây mây mọc trên rừng. Người ta chặt mây, lấy những con sâu đó về, đem thả vào ngọn cây mía trồng trong vườn. Con nhộng đục thân mía để ăn. Chờ đúng ngày nhộng vừa lớn mới chẻ cây mía ra, lấy nhộng làm thức ăn. Ngoài ra còn có một loại thức ăn được vua chúa nhà Nguyễn ưa thích, đó là con đuông, một loại ấu trùng sống trên ngọn cây dừa, vì vậy mang vị ngọt của cùi dừa, muốn lấy con đuông phải chặt cả cây dừa, chỉ những vùng trồng dừa ở miền Nam mới lấy được. Đuông hẳn là một món ăn quý, chẳng thế mà hình ảnh và tên của nó đã được khắc trên Cửu đỉnh trước Thái Miếu của kinh thành Huế với cái tên "hồ da tử".
Nhìn chung, ngoài những món ăn thông thường được đội Thượng thiện tinh chế cầu kỳ, mỗi bữa Ngự thiện thường có thêm vài ba món ăn quý hiếm, trong đó có 8 món đặc biệt được gọi là “bát trân”: nem công, chả phượng, da tây ngưu, bàn tay gấu, gân nai, môi đười ươi, thịt chân voi, yến sào. 8 món này dành riêng cho các bậc vua chúa để bồi bổ thần kinh, tăng cường sinh lực, dẻo dai gân cốt và kéo dài tuổi thọ. Ngày nay một số thú rừng nói trên gần như tuyệt chủng, cần phải được bảo vệ thay vì giết để lấy thịt, chỉ món yến sào và hải sâm còn được phổ biến.
Dù là món dân dã hay cao lương mỹ vị, cái khác cơ bản ở đây chính là cách nấu nướng sạch sẽ, thực phẩm có chọn lọc hơn và đặc biệt là cách trình bày đẹp và tinh xảo. Nhà văn Nguyễn Tuân đã từng nhận xét rằng người Huế ăn bằng mắt, bằng mũi trước khi ăn bằng miệng. Tỷ dụ như các thứ rau, dưa được tỉa thành những bông hoa, rau muống ăn sống phải chẻ nhỏ như sợi bún, bánh đậu xanh được nặn thành hình trái cây với màu sắc như thật, chả thịt lợn kết hợp với rau củ xếp thành hình công, phượng với tên gọi "nem công, chả phượng". Bởi vậy, tuy chưa hẳn ẩm thực cung đình Huế tiêu biểu cho phong cách ăn uống của dân tộc nhưng đã đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật ăn uống Việt Nam.
Theo số liệu thống kê gần đây, Việt Nam có khoảng 1.700 món ăn, trong đó riêng vùng đất Thừa Thiên Huế có tới 1.300 món, cho thấy ẩm thực Thừa Thiên Huế nói chung và ẩm thực cung đình nói riêng rất đa dạng và phong phú.
Thành lập năm 1802, đến năm 1808, dưới triều Minh Mạng, bộ phận bếp núc chính thức có tên gọi là Thượng Thiện đội, chuyên lo việc bếp núc, từ mua sắm thức ăn, nấu nướng, chuẩn bị bát đĩa, tăm, thìa cho bữa ăn của vua và cúng giỗ của hoàng gia. Nhân viên đội Thượng Thiện có khoảng 50 người, phải chịu nhiều điều cấm để bảo đảm an toàn trong việc ăn uống và đặt dưới sự giám sát của viện Thái Y. Bên cạnh đội Thượng Thiện, trong cung còn có viện Thượng Trà chuyên trách việc cung cấp đồ uống cho vua và cúng giỗ của hoàng gia.
Một bữa ngự thiện của các vua chúa.
Bữa cơm vua không những chỉ trình bày tỉ mỉ đẹp mắt, màu sắc hài hoà thanh nhã mà phải lo chăm chút từng món ăn cho phù hợp, món này không kiêng kỵ món kia, phải biết kết hợp giữa các loại thực phẩm và gia vị một cách tinh tế của nóng và lạnh, của sự cân bằng âm và dương, nước uống phải tinh sạch, gạo thơm lựa từng hạt để cho bữa Ngự Thiện được hoàn mỹ. Đồ ngự dụng gồm chén, bát, dĩa bằng men lam, những đôi đũa vua dùng được vót bằng tre vừa trổ đủ lá một ngày thay một lần...
Ông hoàng, bà chúa khẩu vị mỗi người mỗi khác…
Theo những bậc cao niên kể lại, các bữa ăn hàng ngày của ông hoàng bà chúa trong cung không khác những bữa ăn của dân thường là bao. Món ăn được ưa thích của mẹ vua Bảo Đại vẫn chỉ là cá bống kho, canh cá óc mó, canh rau dại nấu với tôm... Vua Gia Long cũng được ghi nhận là ăn uống giản dị nhất, không bao giờ uống rượu, bữa ăn chỉ gồm ít thịt, cá, cơm, rau, bánh, trái… khi vua ăn không ai được ngồi cùng, kể cả hoàng hậu.
Vào đầu thế kỷ này, một vị phu nhân trong hoàng tộc đã ghi lại những món bà thường ăn để truyền lại cho con cháu học theo. Tập sách mỏng có tên là Thực phổ bách thiện giới thiệu 100 món ăn theo thể văn vần. Điều khiến ta ngạc nhiên là những món ăn đó không khác mấy so với món ăn dân dã. Thịt thú rừng chỉ chiếm 4%, trong khi đó thịt nói chung chiếm 17%, gia cầm chiếm 9%, tôm cá 28% chiếm tỷ lệ cao nhất. Nếu tìm những món lạ và đắt tiền như vi cá, hải sâm, yến sào... thì chỉ có 5%. Ngược lại những món ăn bình thường như rau dưa chiếm tỷ lệ cao là 28% và các thứ mắm chiếm 14%.
Cách ăn uống giản dị này còn thể hiện qua những sản phẩm mà triều đình quy định cho các địa phương cúng tiến hàng năm theo mùa. Điểm lại các sản vật cung tiến được ghi trong sách xưa, ta thấy hầu hết chỉ là những hoa quả thông thường được trồng ở các địa phương như: dừa ở Vĩnh Long, Định Tường, xoài Phú Yên, bòng bong Quảng Nam, cam đường Thanh Hoá, Hải Dương, vải Hà Nội, mắm rươi Ninh Bình, Nam Định, lê Cao Bằng, Tuyên Quang. Tỉnh phải nộp nhiều thứ nhất là Quảng Bình thì cũng chỉ là dưa hấu, bột hoàng tinh, tương đậu, rượu dâu, thịt cửu khổng khô (ruột một thứ sò lớn ở biển). Đây đều là những đặc sản địa phương, có thể thu hoạch một cách dễ dàng, không phải mất công khó nhọc lên rừng xuống biển tìm kiếm như xưa kia người Việt phải làm để cung tiến cho triều đình Trung Hoa.
Tuy nhiên, cũng có nhiều vua chúa thích ăn uống cầu kỳ, tiêu biểu là vua Đồng Khánh: mỗi ngày "ăn cơm 3 lần... mỗi buổi ăn có 50 món khác nhau do 50 người đầu bếp nấu và mỗi người lo nấu món riêng của mình…”.
Một số món ngự thiện đã được đưa vào ca Huế qua điệu Nam Ai, liệt kê gồm: nem công, thấu thỏ, xôi vò, nham bò, trứng gà lộn, khum lệt, xào lươn, bó sò trâu, chiên cua gạch, hầm câu, cao lầu, kho tàu, thịt quay, dưa gia, kiệu thịt phay, gầm ghì, măng cày, hon hôn, nướng sẻ, um cò, tao sò, mực trộn, gân chân vịt, giò nai, cháo hải sâm, kim châm, da bì, bành mì tây....
Yến tiệc cung đình – đỉnh cao ẩm thực Huế

Nem công, chả phượng
Đỉnh cao của nghệ thuật ẩm thực cung đình Huế phải kể đến những yến tiệc được tổ chức vào những dịp hưng quốc, đại khách, lễ đăng quang, lễ sinh nhật nhà vua (hoặc hoàng thái hậu, hoàng hậu, hoàn tử, công chúa…), thiết đãi tân khoa, tiếp thần sứ nước ngoài…
Theo sách Khâm Định Đại Nam hội điển sự lệ do Nội các nhà Nguyễn biên soạn, cỗ bàn được chia làm nhiều loại: cỗ hạng lớn gồm 161 phẩm vị, cỗ ngọc soạn có 30 dĩa, cỗ quý có 50 phẩm vị, cỗ điểm tâm có 12 phẩm vị. Ngoài ra còn có các cỗ chay để cúng chùa hạng nhất có 25 món, hạng hai có 20 món.... Mỗi loại cỗ, yến đều được quy định thứ bậc và định giá.
Khác với vua chúa phương Tây và Trung Hoa thường lấy săn bắn làm thú giải trí vương giả, và sự xuất hiện của thịt thú rừng trên bàn tiệc của các lãnh chúa vương công là chuyện thường xuyên, thì vua chúa Việt Nam ít ăn thịt thú rừng. Thịt dã thú chỉ thấy trong cỗ cúng với số lượng rất hạn chế: hươu, lợn rừng, công, tê tê, vịt nước, đuôi cá sấu... Hàng năm, trước ngày giỗ 12 hôm, các đội lính săn gồm 300 người và 100 con chó săn được bủa đi săn thú rừng, tối thiểu mỗi kỳ phải săn được từ 10-20 con, cũng là một số lượng không lớn.
Các vua triều Nguyễn chuộng “đặc sản”
Theo lời người già trong hoàng tộc kể lại thì có một món ăn lạ là "sâu mây" rất được các vua nhà Nguyễn ưa chuộng. Đây là một loại ấu trùng sống trong thân cây mây mọc trên rừng. Người ta chặt mây, lấy những con sâu đó về, đem thả vào ngọn cây mía trồng trong vườn. Con nhộng đục thân mía để ăn. Chờ đúng ngày nhộng vừa lớn mới chẻ cây mía ra, lấy nhộng làm thức ăn. Ngoài ra còn có một loại thức ăn được vua chúa nhà Nguyễn ưa thích, đó là con đuông, một loại ấu trùng sống trên ngọn cây dừa, vì vậy mang vị ngọt của cùi dừa, muốn lấy con đuông phải chặt cả cây dừa, chỉ những vùng trồng dừa ở miền Nam mới lấy được. Đuông hẳn là một món ăn quý, chẳng thế mà hình ảnh và tên của nó đã được khắc trên Cửu đỉnh trước Thái Miếu của kinh thành Huế với cái tên "hồ da tử".
Nhìn chung, ngoài những món ăn thông thường được đội Thượng thiện tinh chế cầu kỳ, mỗi bữa Ngự thiện thường có thêm vài ba món ăn quý hiếm, trong đó có 8 món đặc biệt được gọi là “bát trân”: nem công, chả phượng, da tây ngưu, bàn tay gấu, gân nai, môi đười ươi, thịt chân voi, yến sào. 8 món này dành riêng cho các bậc vua chúa để bồi bổ thần kinh, tăng cường sinh lực, dẻo dai gân cốt và kéo dài tuổi thọ. Ngày nay một số thú rừng nói trên gần như tuyệt chủng, cần phải được bảo vệ thay vì giết để lấy thịt, chỉ món yến sào và hải sâm còn được phổ biến.
Dù là món dân dã hay cao lương mỹ vị, cái khác cơ bản ở đây chính là cách nấu nướng sạch sẽ, thực phẩm có chọn lọc hơn và đặc biệt là cách trình bày đẹp và tinh xảo. Nhà văn Nguyễn Tuân đã từng nhận xét rằng người Huế ăn bằng mắt, bằng mũi trước khi ăn bằng miệng. Tỷ dụ như các thứ rau, dưa được tỉa thành những bông hoa, rau muống ăn sống phải chẻ nhỏ như sợi bún, bánh đậu xanh được nặn thành hình trái cây với màu sắc như thật, chả thịt lợn kết hợp với rau củ xếp thành hình công, phượng với tên gọi "nem công, chả phượng". Bởi vậy, tuy chưa hẳn ẩm thực cung đình Huế tiêu biểu cho phong cách ăn uống của dân tộc nhưng đã đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật ăn uống Việt Nam.
Wednesday, December 28, 2011
Nhân viên shop thời trang bị truy sát vì chê khách mặc áo dởm
"Quê độ" vì bị nhân viên shop thời trang Sóng Nhạc bảo chiếc áo mua từ Australia của mình không xịn bằng hàng của tiệm, cô Việt kiều đã cự cãi kịch liệt rồi gọi bạn trai đến trợ giúp gây ra cuộc truy sát đẫm máu.
Tối 26/12, Lý Thu Nga (27 tuổi, Việt kiều Australia, ngụ cư xá Phú Lâm B, phường 13, quận 6) chở người thân là một nữ sinh lớp 10 đến shop thời trang Sóng Nhạc trên đường Nguyễn Trãi (quận 5) mua sắm. Khi đến nơi, nhân viên bảo vệ yêu cầu Nga cởi áo khoác cất ở tủ dành cho khách theo quy định của tiệm để tránh trường hợp tráo hàng. Nga không đồng ý vì cho rằng chiếc áo khoác của cô là hàng xịn mua ở Australia.
"Tôi nói với họ là trong shop không có áo giống loại này đâu mà sợ. Nhân viên lớn tiếng bảo trong tiệm có nhiều loại giống áo khoác tôi mặc và còn đắt tiền hơn nên vẫn cứ sợ bị trộm mất", cô Việt kiều có dáng người mảnh mai khai.
Sốc với câu nói của nhân viên và thấy mình bị xúc phạm, Nga lời qua tiếng lại với nhóm người tại đây. Lúc này tại shop Sóng Nhạc, ngoài hai bảo vệ còn có nhiều nhân viên giữ xe xúm lại. Thấy yếu thế, Nga liền móc điện thoại gọi bạn trai mới quen khi cô về Việt Nam là Nguyễn Ngọc Trí (36 tuổi, ngụ Bến Vân Đồn, quận 4) đến trợ giúp. "Tôi chỉ muốn anh ấy bảo vệ mình khi bị những người kia xúc phạm", Nga nói.
Còn theo ông Trần Trọng Nghĩa (57 tuổi) - nhân viên bảo vệ của cửa hàng thời trang thì ông đã làm đúng nhiệm vụ. "Khi thấy hai cô gái xinh đẹp chạy xe tới, tôi đã niềm nở tiếp đón", ông Nghĩa thều thào kể khi vừa qua cơn nguy kịch bởi nhát dao đâm thấu ngực gây tràn khí màn phổi.
Cũng theo ông Nghĩa do tiệm đã có quy định khách đến mua hàng phải để tất cả túi xách, áo khoác, nón... vào tủ cá nhân ở phía trước nên ông và con trai Trần Trọng Thành (32 tuổi) đã yêu cầu vị khách nữ cởi áo khoác bỏ vào tủ. Song, do lúc này trong shop rất đông khách, các tủ không còn chỗ trống nên anh Thành bảo cô gái có thể cất áo khoác vào cốp xe. "Cô ấy không đồng ý, lớn tiếng nói áo của mình đắt giá, mua từ Úc rồi văng tục", ông Nghĩa cho biết.
Vài nhân viên trông xe của tiệm xúm lại tìm hiểu sự việc. Thấy thái độ của cô gái quá cao ngạo, nhân viên Võ Quốc Tuấn bảo trong shop còn có nhiều áo giống vậy và đắt giá hơn. "Hai bên đôi co qua lại một lúc thì cô gái móc điện thoại gọi cho ai đó. Khoảng vài phút sau một thanh niên cao lớn chạy xe SH màu trắng tới", người bảo vệ nhớ lại.
Dựng xe đằng trước, gã đàn ông lớn tiến đến hỏi bạn gái có chuyện gì. Nghe Nga trình bày, anh ta quay sang hỏi các nhân viên sao nghi ngờ bạn gái muốn trộm đồ. "Thấy nhóm nhân viên đó lớn tiếng, tôi bực bội ra xe mở cốp xe lấy dao với mục đích hù dọa chứ không cố ý gây án", hung thủ Nguyễn Ngọc Trí khai tại cơ quan công an.
Khi Trí cầm hung khí quay lại, nhân viên đã gây sự với "người đẹp" là Võ Quốc Tuấn bỏ chạy vào trong và leo lên gác. "Các nhân viên trong shop dùng thanh sắt vây đánh tôi. Do cầm dao sẵn trên tay nên tôi mới xông vào đâm túi bụi. Tôi không nhớ đâm bao nhiêu người và trúng ở đâu. Tôi chạy ra ngoài và vứt dao bỏ chạy nhưng nhóm nhân viên vẫn cầm hung khí rượt theo. Chạy đến đường Huỳnh Mẫn Đạt, tôi bắt xe ôm và đến bệnh viện An Bình", Trí trình báo.
Tuy nhiên, do bệnh viện này chỉ cách nơi gây án khoảng một km nên Trí lo sợ sẽ bị cảnh sát tóm. Sau khi được sơ cứu, Trí tiếp tục bắt xe ôm đến Bệnh viện 115 ở quận 10 để điều trị. Khi Nga vào chăm sóc người tình thì công an ập vào bắt giữ.
Có 5 nhân viên bị Trí đâm gục được mọi người đưa đi cấp cứu ở bệnh viện Nguyễn Trãi cách đó vài chục mét. Anh Huỳnh Chí Thắng (25 tuổi, ngụ Bến Tre) đã tử vong do bị một nhát đâm thấu tim. Bốn người bị thương gồm: Trần Trọng Nghĩa (57 tuổi), Trần Trọng Thành (32 tuổi), Nguyễn Minh Hải (21 tuổi) và Phạm Lộc Quang (30 tuổi) sau khi cấp cứu đã qua cơn nguy kịch.
Theo thiếu tá Ngô Tấn Tài (Phó đội trưởng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội, công an quận 5), vụ án là một lời cảnh tỉnh đối với các cửa hàng kinh doanh trong dịp Tết sắp đến.
"Đây là thời gian mà người dân có nhu cầu mua sắm rất nhiều, nhất là tại các shop thời trang. Qua vụ án này, chủ tiệm cần giáo dục nhân viên kinh doanh phải biết giữ lời lẽ, hãy xem 'khách hàng là thượng đế', tránh gây kích động để rồi xảy ra những vụ án nghiêm trọng không đáng có", ông Tài nói.
Tuesday, December 27, 2011
Vợ hát 'Tìm lại giấc mơ' trong đám tang chồng
Người vợ trong chiếc áo tang, cầm mic hát tặng người chồng đã khuất ca khúc "Tìm lại giấc mơ".
Clip này được đưa lên mạng vào ngày 24/12. Theo chia sẻ trên trang Youtube, người chồng tên là Hoàng Thụy Phi Vân (xã Gia Tân 2, huyện Thống Nhất, Đồng Nai), qua đời vào ngày 5/3/2011 khi mới 37 tuổi. Trong đám tang, vợ anh là chị Đỗ Hoàng Yến không vật vã khóc than mà lại cầm mic hát tặng chồng ca khúc mà khi còn sống anh rất thích.
Trước khi cất tiếng hát, chị tâm sự với chồng: "Cảm ơn cuộc đời đã cho em được gặp anh, cho em được làm vợ anh. Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đối với em".
![]() |
| Người vợ hát "tìm lại giấc mơ" trong đám tang chồng. Ảnh chụp từ clip. |
Trong khói hương nghi ngút, những câu hát "Em yêu anh, yêu không hối tiếc, em yêu anh, yêu bằng cả trái tim. Nhưng sao anh, anh vội vàng ra đi, ra đi không chút tiếc thương..." làm những người dự đám tang không cầm được nước mắt. Bản thân chị Yến cũng nhiều lần nấc nghẹn.
Đưa lên mạng được 2 ngày, clip nhận được rất nhiều phản hồi của cộng đồng mạng. Có bạn cho rằng, khi bé cứ tưởng khóc nhiều mới là đau buồn nhất. Lớn rồi mới hiểu, đau buồn nhất là lúc không còn có thể khóc thêm được. "Xin chia buồn cùng hai mẹ con và gia đình", độc giả này viết.
Đưa lên mạng được 2 ngày, clip nhận được rất nhiều phản hồi của cộng đồng mạng. Có bạn cho rằng, khi bé cứ tưởng khóc nhiều mới là đau buồn nhất. Lớn rồi mới hiểu, đau buồn nhất là lúc không còn có thể khóc thêm được. "Xin chia buồn cùng hai mẹ con và gia đình", độc giả này viết.
Một người khác thì chia sẻ, tình yêu và nỗi đau đớn, sự tiếc thương có thể được biểu hiện theo nhiều cách. Nó không vi phạm đạo lý, không làm ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục của dân tộc. Chỉ một bài hát thôi, nhưng nó cũng đã đủ nói lên tất cả.
| *Clip vợ hát tặng chồng đã khuất trong đám tang |
Sunday, December 25, 2011
Saturday, December 24, 2011
Thủ tục cưới của 3 miền Bắc,Trung, Nam
Ở cả ba miền Bắc, Trung, Nam, đám cưới luôn là dịp quan trọng trong cuộc đời. Các trình tự cũng như thủ tục cưới hỏi sẽ có nhiều đặc trưng riêng biệt, mang đậm phong tục từng miền.
Miền Bắc:
Ở các tỉnh, thành phố phía Bắc, các gia đình thường tổ chức lễ cưới theo 3 bước chính gồm dạm ngõ, ăn hỏi, đón dâu, một số nhà còn có lễ lại mặt, là hình thức hai vợ chồng trở về nhà gái cúng gia tiên sau khi lễ đón dâu đã hoàn tất. Người Bắc có tục thách cưới, nhà gái sẽ được yêu cầu nhà trai chuẩn bị những đồ lễ nhất định. Trong số đồ lễ của của người Bắc nhất định phải có trầu cau, bánh cốm.
Các quy định cưới hỏi ở miền Bắc là nghiêm ngặt nhất trong số 3 miền, ngày giờ tốt phải được chọn kỹ lưỡng, các tráp ăn hỏi cũng phải chuẩn bị đầy đủ, phải là số lẻ và lễ ăn hỏi phải diễn ra trước đám cưới ít nhất một tuần tới 10 ngày. Trước kia, lễ ăn hỏi và lễ cưới không được diễn ra trong cùng một ngày, để hai nhà có thời gian chuẩn bị tiệc và mời khách chu đáo. Lễ đón dâu của người miền Bắc xưa có rất nhiều thủ tục, đi đầu đám rước phải là những người giàu sang, có địa vị trong dòng họ.
Miền Trung:
Người miền Trung, mà cụ thể là tại cố đô Huế có tục cưới xin đơn giản, tiết kiệm, trọng lễ nghi, không trọng tiền bạc. Người Huế cũng có các bước như dạm ngõ, ăn hỏi, đón dâu nhưng ý nghĩa có khác đôi chút so với miền Bắc. Để chuẩn bị cho đám hỏi, đám cưới, người Huế thường lên chùa nhờ các vị cao tăng xem ngày, giờ tốt. Sau khi đã chọn giờ ưng ý, hai bên thông gia sẽ thông báo cho nhau bằng một cuộc thăm hỏi (dạm ngõ) đơn giản. Thậm chí, tại nhiều vùng, việc dạm ngõ có thể do hai bạn trẻ đứng ra tiến hành nếu hai gia đình đã quen thân nhau từ trước.
Đám ăn hỏi của người Huế được xem như buổi gặp mặt lớn của hai họ, không tổ chức rầm rộ. Đám cưới Huế có các lễ như xin giờ, nghinh hôn, bái tơ hồng, rước dâu diễn ra ở nhà gái, đón dâu, lễ gia tiên ở nhà trai. Người Huế không có tục thách cưới, lễ vật trong đám cưới có thể gồm trầu cau, rượu trà, nến, bánh phu thê. Ngoài ra, đám cưới ở Huế luôn có phù dâu, phù rể và hai đứa trẻ, một bé trai, một bé gái rước đèn đi trước.
Trong đêm tân hôn, đôi uyên ương phải làm lễ giao bôi hợp cẩn. Người Huế có tập tục để trong phòng tân hôn một khay lễ với 12 miếng trầu, đĩa muối, gừng và rượu giao bôi. Cặp vợ chồng mới cưới phải nhai hết 12 miếng trầu, tượng trưng cho 12 tháng hòa hợp trong năm, 12 năm hòa hợp tuần hoàn trong một giáp âm lịch. Việc ăn muối, ăn gừng mang màu sắc dân gian, biểu tượng nghĩa tình nồng thắm.
Lễ cưới ở Huế khá cầu kỳ về nghi thức, nhưng cũng rất đơn giản, không tổ chức ồn ào, khoa trương trong tất cả các nghi lễ. Đặc biệt, việc hợp tuổi hợp mệnh là vấn đề được quan tâm nhất trong lễ cưới tại Huế. Ví dụ, khi đi may áo cưới, áo dài, phải chọn ngày giờ tốt, người thợ may phải là người có cuộc sống đầm ấm, hạnh phúc.
Miền Nam:
Người dân phía Nam thường có lối suy nghĩ phóng khoáng, vì thế, nhưng phong tục cưới hỏi của họ cũng có phần thoải mái, giảm nhẹ hơn. Lễ cưới tại miền Nam vẫn có đủ 3 nghi thức là dạm ngõ, ăn hỏi, đón dâu. Nhưng không như miền Bắc, người miền Nam có thể bỏ qua lễ dạm ngõ mà tiến hành lễ ăn hỏi và đón dâu cùng một ngày nếu gia đình một trong hai nhà ở xa, đi lại vất vả. Khi gộp hai lễ này, tráp ăn hỏi và lễ vật cúng tổ tiên khi đón dâu sẽ được gộp lại.
Tuy nhiên, có một nghi lễ bắt buộc cần có trong đám cưới miền Nam, đó là lễ lên đèn. Nhà trai sẽ phải mang hai ngọn nến cỡ lớn đến nhà gái khi đón dâu. Khi tiến hành cúng gia tiên tại nhà gái, cô dâu và chú rể phải tự tay thắp nến để lên bàn thờ, đó giống như tuyên bố chính thức, gắn kết hai người bên nhau trọn đời.
Nhưng dù khác nhau về phong tục, quan niệm trong cưới hỏi, các gia đình đều mong muốn những phong tục đó sẽ đem đến cuộc sống hạnh phúc lâu bền cho đôi uyên ương và giúp cuộc sống sau này của họ được thuận buồm xuôi gió.
Linh Phạm
10 cái chết 'CHẾT CƯỜI' nhất trong các phần phim FINAL DESTINATION
Final Destination đã được tiếp tục bằng một phần mới: Final Destination 5. Những ai "say mê" hay "kết" thể loại kinh dị kiêm hài hước đều có chung nhận định là Phần 5 khá hơn các phần trước. Bản chất ban đầu của loạt phim này là gây cảm giác kinh sợ, nhưng đâu đó trong suốt bộ phim lại xuất hiện những cảnh chết chóc mang tính "lố bịch" đến mức xua tan mọi cảm giác căng thẳng hay kinh khiếp, để rồi kết thúc cảnh chết đó là một kiểu khiến người chứng kiến (cả nhân vật trong phim lẫn khán giả) trở nên phát điên... vì "không thể đỡ được". Nói thế để biết là chuyện cảm thụ phim dạng kinh dị có nhiều kiểu, tức là có người thấy chết như Final Destination là tởm lợm, nhưng có người lại thấy cái chết đó là bình thường và thậm chí "chết cười". OK, chúng ta hãy đi theo hướng "chết cười" này để có thêm chuyện để nói về Final Destination.
Trong bài này, phần mới nhất là Final Destination 5 sẽ không được đưa vào bởi nó còn đang mới hay bạn tự cảm nhận cũng được. Bài này chủ yếu nêu 10 cái chết "chết cười" nhất của các phần trước đó. Xin nói thêm là những cảnh chết chóc này không cần là cảnh chết "hay" nhất, mà trọng tâm ở đây là chúng khiến người ta... không đỡ được.
Trong bài này, phần mới nhất là Final Destination 5 sẽ không được đưa vào bởi nó còn đang mới hay bạn tự cảm nhận cũng được. Bài này chủ yếu nêu 10 cái chết "chết cười" nhất của các phần trước đó. Xin nói thêm là những cảnh chết chóc này không cần là cảnh chết "hay" nhất, mà trọng tâm ở đây là chúng khiến người ta... không đỡ được.
CẢNH BÁO: Vì có kèm theo các video clip chiếu cảnh chết chóc máu me... nên bài này
CHỐNG CHỈ ĐỊNH trẻ em, người già, phụ nữ đang có thai hoặc đang cho con bú,
những người có tiền sử về bệnh tim mạch, những người đang yêu
và đặc biệt là những người đang ăn uống!
CHỐNG CHỈ ĐỊNH trẻ em, người già, phụ nữ đang có thai hoặc đang cho con bú,
những người có tiền sử về bệnh tim mạch, những người đang yêu
và đặc biệt là những người đang ăn uống!
| Final Destination 1: Cái chết quá "phức tạp" của Valerie Lewton Trong cảnh chết này, Valerie Lewton phải bị dính "đòn" ít nhất 5 lần rồi mới chết thực sự, rồi sau đó vô tình hay hữu ý mà mọi thứ được cho nổ tanh bành. Liệu có quá mức như vậy không? Có thể, nhưng dù sao đây là phần đầu tiên và cũng xem như là thông điệp mà Thần Chết muốn gửi. |
| Final Destination 2: Nora bị cụt đầu bởi cửa thang máy Đúng là chỉ có trên phim mới nghĩ ra được kiểu chết sơ xuất đến mức không nghĩ ra được thế này. Thông điệp ở đây muốn gửi đến các quý cô có thắt bím tóc: Hãy cẩn thận khi đi thang máy nhé! |
| Final Destination 2: Kat chết vì túi khí Túi khí xe hơi là để cứu sống người. Đáng tiếc thay là dụng cụ cấp cứu này lại không có cơ hội đó, mà ngược lại, nó trở thành công cụ gián tiếp giết chết cô gái trẻ đẹp bởi một cái ống nhọn đâm từ sau gáy. |
| Final Destination 2: Rory bị cắt đứt làm 3 phần Thuốc lá thì đúng là có hạn cho sức khỏe. Thế nhưng tàn lửa thuốc lá có thể gây nguy hiểm đến tính mạng như làm nổ trạm bơm xăng hay nổ bình ga trong nhà. Còn điếu thuốc lá cháy dở trong phần phim này thì khủng hơn nhiều, đủ khả năng để khiến người ta bị cắt đứt làm 3 đoạn. |
| Final Destination 3: Erin "ăn" đinh nhọn Xưởng mộc thì thực sự là nơi tiềm tàng gây đủ kiểu thương vong. Với đủ thứ đồ vật bén, nhọn xung quanh, thật là thần kỳ vì Erin đã không bị hề hấn gì trong một ổ chết chóc này quá lâu như vậy. |
| Final Destination 3: Lewis chết vì phát điên khi tập thể hình Với 2 thanh đao treo lơ lửng cách đầu Lewis không xa mấy, tất cả người xem đều cho rằng Lewis sẽ bị chúng hại chết. Thế nhưng cái đầu của Lewis bị nghiến như một quả nho bởi... |
| Final Destination 3: Chị em Ashley "tắm nắng" đến chết Cảnh chết này muốn chứng tỏ chuyện tắm nắng bằng thiết bị một cách quá đáng để rồi cơ sự xảy ra không thể đỡ được. Hai cái hòm kết thúc cảnh này cũng khá là... "chết cười". |
| Final Destination 4: Samantha chết vì câu nói thật lòng Samantha trước khi chết có nói 1 câu: "Mắt mẹ cũng luôn canh chừng các con đấy!". Dù Samantha không còn cơ hội để trông chừng và dõi theo sự trưởng thành của các con mình, nhưng sau khi chứng kiến cảnh này, chắc chúng sẽ không dám nghịch ngợm nữa. |
| Final Destination 4: Andy bay rồi chết Cảnh chết này khiến ta phải suy nghĩ lưới B40 vì sao có thể cắt từng miếng thịt "đều và đẹp" như vậy. Rõ ràng là Andy đã biết trước kiểu này khi anh ta phản ứng cái gì đó mà được chiếu trên chương trình phim hoạt hình sáng thứ bảy, mặc dù cái chết này đỡ đẫm máu hơn. |
| Final Destination 4: Hunt bị hút sạch "bộ lòng" bởi hồ bơi Ai mà thiết kế nên cái hồ bơi này phải nói là quá thể, hút nước lọc hồ có nhất thiết phải dùng đến cái bơm kiểu đó không. Hút kiểu đó cỡ tàu Titanic cũng kéo chìm xuống đáy nữa là (nói quá lên chút). |
Theo CinemaBlend
Tuesday, December 20, 2011
Monday, December 19, 2011
Wednesday, December 14, 2011
'Công nghệ' rửa bát quán vỉa hè, gánh hàng rong
Hầu hết quán hàng rong trên vỉa hè Sài Gòn chỉ dùng một thau nước rửa bát đĩa duy nhất cho cả ngày buôn bán, nước đục ngầu, nổi màng dầu mỡ.VnExpress.net ghi nhận những hình ảnh đằng sau tô bún, bát phở ngon.
![]() |
| Thức ăn bán từ hàng quán vỉa hè trông ngon mắt khi đến với khách, song "hậu trường" cho thấy vệ sinh khá sơ sài, dơ bẩn. |
![]() |
| Câu nói "bát sạch ngon cơm" của người xưa không còn đúng với cơm đường cháo chợ Sài Gòn, bởi hầu hết các quán hàng rong đều không có nhiều nước để rửa bát đĩa. Tại một quán ăn vỉa hè trên đường Điện Biên Phủ, rau và cả tô, đũa được người bán rửa trong chậu nước này. |
![]() |
| Bà chủ quán bún bò rửa bát trước cổng một bệnh viện ở quận 3. |
![]() |
| Tô chờ rửa và đũa đã rửa xong chất thành đống. Chậu nước này đã rửa hàng chục cái bát, đôi đũa trong gần một buổi sáng phục vụ khách mà không được thay mới. |
![]() |
| Thau nước rửa cáu bẩn đặt cạnh bao rác tại một quán cơm trên vỉa hè đường Cống Quỳnh, quận 1. |
![]() |
| Xô nước rửa ly của cô hàng cà phê tại một quán cóc ở quận 5. |
![]() |
| Góc rửa ly của một quán cà phê vỉa hè khác trên đường Điện Biên Phủ, quận 10. Khu vực rửa ly ở sâu trong góc nên khách không biết được chiếc cốc mình đang uống đã được vệ sinh như thế nào. |
![]() |
| Chồng tô rửa xong được đặt luôn dưới sàn nhà một quán ăn phục vụ cả ngày trên đường Phạm Viết Chánh, quận 1, chờ tiếp tục mang ra cho khách. |
![]() |
| Không có nguồn cấp nước riêng mà phải xin nhờ ở các nhà dân xung quanh hoặc mang theo, là tình trạng chung của các quán vỉa hè, gánh hàng rong vỉa hè nên họ thường dùng nước tiết kiệm, hạn chế thay. Người bán này rửa tô đĩa luôn tại chỗ trên con phố ở quận 1. |
![]() |
| Chậu nước đục ngầu phía ngoài để tráng sau khi rửa xà bông, xô bên phải là nước rửa tô lần cuối trước khi múc thức ăn cho khách. Thùng chứa nước rửa bày luôn cạnh nơi khách ngồi ăn. |
![]() |
| Giải pháp tối ưu để làm sạch tô đĩa trong điều kiện thiếu nước rửa của gánh hàng rong là chiếc khăn. Người bán cùng chiếc khăn này lau tay, lau dao, lau thớt và lau cả vật chứa thức ăn. Chỉ cần xoay một vòng, đĩa đang nhơn nhớt dầu cũng trở nên dễ nhìn. Một số người buôn bán kỹ tính hơn thì luôn chuẩn bị sẵn một can nước to loại 30 lít để thường xuyên thay nước rửa. Ông Huỳnh Lê Thái Hòa, Chi cục trưởng An toàn vệ sinh thực phẩm TP HCM, cho biết trách nhiệm quản lý hàng rong do các quận huyện đảm trách song rất khó quản lý cách người bán rửa tô chén ở vỉa hè. Vệ sinh thực phẩm sạch hay bẩn đều phụ thuộc ý thức tự giác của người bán hàng. |
Bàn tay trần 'đa năng' của người bán hàng rong
Dùng tay nhặt rác dưới đất, rửa bát, nhận tiền của khách rồi bốc thức ăn đã chế biến bán cho khách, việc làm kém vệ sinh của một số người bán hàng rong tại TP HCM qua ống kính VnExpress.net ghi nhận.
> 'Công nghệ' rửa bát quán vỉa hè, gánh hàng rong
![]() |
| Người bán bánh mì trước cổng một bệnh viện ở quận 1 dùng tay nhặt rác bẩn dưới nền vỉa hè. |
![]() |
| Sau đó lau tay vào một chiếc khăn cáu bẩn. |
![]() |
| Rồi bốc thức ăn bán cho khách bằng chính bàn tay trần này. Ảnh chụp chiều 13/12. |
![]() |
| Hầu hết người bán hàng rong, thức ăn vỉa hè phải một mình làm nhiều việc nên bàn tay tiếp xúc thức ăn cũng là phương tiện để làm nhiều việc khác, trong đó có cả đếm tiền, gãi, ngoáy mũi. |
![]() |
| Chủ quán phở trên một con phố ở quận 3 dùng tay trần để vắt nước tiết bò vào tô bán cho khách. |
![]() |
| Còn người bán bánh canh trên đường Cống Quỳnh thì vừa nhận tiền, thối tiền cho khách, vừa rửa bát, vừa bốc bánh, bốc thịt cho vào tô. |
![]() |
| Khăn lau là công cụ duy nhất để người bán thức ăn vừa lau dao, lau tô lẫn lay tau trước khi bốc thức ăn cho khách. |
![]() |
| Người bán hủ tíu gõ này và hầu hết những người bán hủ tíu gõ ở TP HCM đều làm mọi việc bằng tay trần. |
![]() |
| Hàng trái cây, hàng phở, hàng bánh cũng có quy trình bốc thức ăn tương tự. |
![]() |
| Trong khi đó, theo quy định của ngành y tế, để đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm, người bán hàng phải dùng bao tay khi tiếp xúc với thức ăn đã chế biến. |
![]() |
| Quy định đã có, thế nhưng việc xử phạt các trường hợp vi phạm như dùng tay trần bốc thức ăn nói riêng và an toàn vệ sinh thực phẩm đối với hàng rong quán cóc nói chung hầu như không được thực hiện. Việc xử lý chủ yếu là lỗi lấn chiếm vỉa hè và lòng lề đường. |
![]() |
| Theo các bác sĩ chuyên khoa Tiêu hóa, thức ăn không đảm bảo vệ sinh là một trong những nguyên nhân dẫn đến bệnh tiêu chảy, kiết lỵ, thậm chí ngộ độc thực phẩm. |
Subscribe to:
Comments (Atom)


























